Anh ta là người thủ đô, được ăn đủ thứ ngon vật lạ, mấy món thường không lọt được vào mắt. Dầu ớt đỏ thì đúng là ngon, nhưng đâu có nghĩa là món nào trong quán cũng ngon như vậy.
"Lão Cẩu, tiết chế chút đi, đừng tự nhận là lão Cẩu rồi gặp ai cũng muốn 'cắn'. Dù món ở đây có không hợp khẩu vị, thì cũng là chuyện bình thường. Dù sao chúng ta cũng không phải người Liên Thành, chỉ cần hợp khẩu vị dân địa phương là được rồi."
"Đúng đó, Tiệm Nhỏ Nguyễn Gia có tiếng ở Liên Thành thật mà, cậu đừng lỡ lời."
Phùng Hạo nghe những lời đó, trong lòng cũng thấy dễ chịu hơn, không cần thiết phải nói thêm gì nữa.
Giờ đây, ngoài mùi hương thơm ngào ngạt trong sảnh, thứ khiến anh ta chú ý nhất chính là những bức thư họa treo trên tường. Từng bức đều rất đẹp, mang phong cách riêng rõ rệt. Anh ta từng học thư pháp, biết rằng từ chép mẫu đến tạo phong cách cá nhân cần sự luyện tập và tài năng không nhỏ. Mà người có thể khiến nhiều người viết chữ, vẽ tranh với chủ đề ẩm thực để treo lên tường như vậy, nhất định không phải người tầm thường. Điều đó chứng tỏ chủ quán là người rất được yêu mến, chí ít là đủ để những người kia sẵn sàng giữ liên hệ và ủng hộ.
Anh ta bắt đầu tò mò về cô chủ nhỏ mà mọi người nhắc đến là người thế nào. ...
Trong bếp, Nguyễn Nhuyễn đang nấu nồi lớn món gà hầm nấm. Món này phải hầm kỹ, nên cô làm theo mẻ lớn, chứ nấu từng bàn sẽ rất tốn thời gian.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play