"Đúng rồi, đúng là trời giúp. Bạn của Lão Cẩu lại chính là dân Liên Thành, còn biết cả chỗ trong ảnh. Trùng hợp hơn nữa, loại dầu ớt ngon mà bọn mình thích ăn cũng là từ quán đó. Rồi giờ lại tình cờ gặp cậu ở đây!"
"Tất cả đều là duyên phận. Cho nên Phùng Hạo à, vì cái duyên trời định này, lát nữa ngồi ăn chung với chúng tôi đi, không phải trả tiền đâu, bọn tôi bao."
Họ nhìn anh ta với ánh mắt chờ mong. Thật ra Phùng Hạo cũng không thích ăn một mình. Anh ta liếc nhìn hàng người phía sau, dài thật dài, nếu bọn họ bắt đầu xếp hàng giờ này, có khi đến tối cũng chưa ăn được.
Nghĩ vậy, anh ta gật đầu: "Thôi được, coi như nể tình tôi vốn định rủ các cậu đi cùng, tôi đành chịu thiệt vậy."
Dù vậy, anh ta vẫn quay lại giải thích với những người sau rằng đây là bạn anh ta, không phải chen hàng.
Những người đứng sau nghe họ nói giọng phổ thông pha âm đuôi, đoán được là dân ngoài tỉnh. Giờ thấy Phùng Hạo nói chuyện lịch sự, họ cũng vui vẻ hỏi thăm: "Các anh cũng đọc báo Hoa Quốc mà đến à?"
Phùng Hạo không ngờ họ đoán trúng phóc, gật đầu: "Đúng vậy, bọn tôi đến vì tờ Hoa Quốc Nhật Báo. Sao vậy, gần đây có nhiều khách như bọn tôi lắm à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play