Tạ Kiến khựng lại, cái cưa trong tay cũng ngừng, sau đó mới vỗ trán: "Trời ơi, thời gian trôi nhanh thật, anh quên béng là con bé Nguyễn hôm nay đi dự họp với chính phủ rồi."
"Gì mà họp chính phủ, là báo cáo tổng kết năm của chính quyền đấy! Con bé Nguyễn đúng là giỏi ghê, còn nhỏ tuổi mà dám tham dự mấy buổi thế này." Miêu Miêu không giấu được sự ngưỡng mộ.
Tạ Kiến cũng gật gù: "Đúng rồi, chúng ta cũng phải cố gắng, biết đâu sau này cũng có ngày được đi báo cáo với chính quyền!"
Bên phía khác, Nguyễn Nhuyễn cùng mẹ và ông cụ Tôn, bà cụ Tôn đã đến khuôn viên chính phủ đúng giờ. Người đến rất đông, có người mặc đồng phục, cũng có người mặc thường phục, nhưng nhìn chung đều chọn các tông màu tối giản, chỉ điểm thêm vài món phụ kiện nổi bật.
Nguyễn Nhuyễn mặc áo dạ màu đen, quàng khăn lông cừu đỏ rực, mái tóc thường cột búi nay xõa mềm mại sau lưng. Làn tóc đen mượt nổi bật trên làn da trắng mịn, gương mặt trái xoan thanh tú, đôi mắt hạnh to tròn, toàn thân toát lên khí chất cổ điển dịu dàng.
Áo dạ đen nếu mặc không khéo sẽ khiến người ta trông già dặn, nhưng khi khoác lên Nguyễn Nhuyễn lại tạo cảm giác trang nhã, chững chạc hơn hẳn. Đó cũng là nhờ con mắt tinh tường của bà Hoa, bà cụ đã chọn cho cô chiếc áo đơn giản mà ôm dáng, kết hợp với đôi bốt da đen gót thấp, trông vô cùng hài hòa.
Mẹ Nguyễn mặc chiếc áo phao dài màu cà phê, dạo này bà rất thích loại áo này, nhẹ hơn áo bông mà vẫn đủ ấm. Bà còn mua cho mợ của Nhuyễn Nhuyễn một cái y hệt, hôm nay cả hai cùng mặc đi họp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT