Ông cụ Tôn nhịn không được, hừ lạnh một tiếng: "Ếch mà đòi ăn thịt thiên nga! Là con xưởng trưởng thì ghê gớm gì chứ, nhìn cái kiểu không đứng đắn kia, đoán cũng chỉ nhờ hơi bố mẹ mới được đặt chân vào đây!"
Cả nhóm người đi vào hội trường tầng hai, bên trong đã dọn sẵn rất nhiều bàn tròn. Ngoài bàn chính dành cho các quan chức cấp cao, những bàn còn lại ai ngồi đâu cũng được.
Nguyễn Nhuyễn thấy Quý Viễn có chỗ ngồi cố định, bèn nói: "Anh ngồi ở kia, bọn em ra phía sau ngồi, vừa đủ một bàn."
"Hẹn gặp lại sau!" Quý Viễn không đi theo nữa, ngồi vào chỗ mình. Hôm nay là lần đầu tiên Nguyễn Nhuyễn xuất hiện chính thức trước các nhân vật tầm cỡ của thành phố, sau này sẽ còn nhiều dịp như vậy, cô cần phải bắt đầu làm quen.
Sau khi tách ra, nhóm Nguyễn Nhuyễn chọn một bàn ở giữa, thuận tiện di chuyển. Nhưng không ngờ, vừa ngồi xuống thì Trương Vĩ đã đến mời cô lên bàn phía trước.
"Vì chương trình hội nghị được sắp xếp rất sát, nên ai có khả năng nhận giải nên ngồi trước. Vì không biết chắc ai đến, nên không làm thẻ tên, vị trí của cô vốn là ở phía trên!" Trương Vĩ vội vàng giải thích.
Nguyễn Nhuyễn hơi do dự, sợ rời đi rồi sẽ không chăm sóc được người nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT