Lúc này bà Hoa mới hài lòng, cười với cô một cái, rồi cũng cười với Quý Viễn, ôm hũ đường trở lại cất đi.
Nguyễn Nhuyễn áp cốc nước vào tay sưởi ấm, đảo mắt nhìn quanh. Trên một mảng tường là những cây vải dựng đứng, bên dưới là bàn làm việc lớn chất đầy bông trắng, còn có một mảnh vải đang được cắt dở.
Cô lập tức nhớ đến chiếc áo bông mình từng mặc suốt từ lớp Một đến lớp Ba, cũng là do một bà thợ may lớn tuổi làm cho, vừa ấm lại vừa dễ chịu.
Trên bức tường đối diện treo đầy quần áo may sẵn, có đồng phục học sinh, có cả áo tôn trung sơn, áo bông hoa mùa đông, rồi cả áo dạ, đủ cả.
"Chỗ này chỉ có mình bà Hoa thôi ạ?" Nguyễn Nhuyễn không kiềm được mà hỏi Quý Viễn.
Quý Viễn lắc đầu: "Cả nhà bà Hoa sống ở đây. Dưới là cửa hàng, trên lầu là chỗ ở."
Loại nhà hai tầng nhỏ thế này, ở thời điểm hiện tại đúng là "tân thời" hết chỗ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT