Quý Viễn ngơ ngác nhìn cô.
Nguyễn Nhuyễn cười khẽ: "Vì nếu em không nhìn anh, thì làm sao biết được anh đang nhìn em, đồ ngốc!"
Không ngờ lại là lời giải thích như vậy, Quý Viễn ngẩn ra, bàn tay trong túi dần buông lỏng, đôi mắt ánh lên nụ cười, cả người cũng thả lỏng theo.
"Không cần xin lỗi."
Anh thích được cô nhìn mình.
Xe bắt đầu lăn bánh. Nguyễn Nhuyễn nghĩ tới nơi sắp đến, liền hỏi: "Áo khoác này giữ ấm không? Không biết hôm Tết ông Công ông Táo thời tiết thế nào, nếu lạnh như hôm nay thì em thà quấn đại cái áo lính mà đi."
Cô hỏi gì, Quý Viễn đều trả lời nấy. Có khi câu trước còn đang hỏi chất vải áo khoác, câu sau đã nhảy sang việc sắp xếp ở hội trường. Thế mà anh vẫn nghiêm túc trả lời từng câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play