Rồi sau đó cảm giác ấy càng thêm rõ ràng, nàng hận không thể ôm hết những đồ vật mà Địch Ly để lại, mỗi ngày chờ mong nhất là hắn đến cho uống thuốc, chỉ có lúc đó nàng mới có thể gắt gao dựa vào hắn.
*
Trong Đồng Vu viện, hoa tàn úa, thay vào đó là cúc hoa mùa thu, chu sa hồng sương cùng phấn điểm tuyết được trồng đầy sân, sắc trắng và đỏ thắm khiến khu vườn mang một vẻ phóng khoáng.
Những chú thỏ nhàn nhã chạy nhảy, khiến khu vườn thêm sức sống.
Ảnh Nhi lòng như mặt nước lặng lẽ ngắm nhìn một lát rồi cụp mắt xuống, cầm lấy khung thêu bắt đầu thêu những cành trúc.
Nàng vừa tập trung thêu hình chiếc lá thì nghe thấy tiếng Thủy Ương: "Chủ tử, túc vệ cấm quân tới."
Ảnh Nhi hơi giật mình, vội đứng dậy từ cửa sổ nhìn ra xa, thấy mấy bóng người mặc huyền giáng sắc đang tiến đến, vai rộng dáng cao, dù cách xa nhưng sát khí vẫn ẩn hiện. Ảnh Nhi khẽ run lên.
"Bọn họ đến tìm ta?" Ảnh Nhi quay lại, kinh ngạc hỏi Thủy Ương.
Thủy Ương ngập ngừng gật đầu, đáy lòng Ảnh Nhi dâng lên một nỗi bất an.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT