Vốn dĩ là gánh tội thay, tự nhiên phải làm cho lớn chuyện mới được. Cho nên, đầu tiên là cấm quân đông nghịt vây quanh toàn bộ Tùy phủ, kiểm kê nhân viên xong thì mở rộng cửa phủ, mang một đám người lên còng tay xiềng chân, dùng một sợi xích nặng trịch xâu tất cả lại với nhau, khiến ai nấy đều không thể động đậy.
Đứng ở phía trước là Tùy Thiếu An, khó nén vẻ mất mát, tiếp theo là Thiệu phu nhân, trông như đã trút được gánh nặng.
Tùy phủ vốn không có mấy chủ tử, chỉ có tôi tớ là nhiều. Ai có thể ngờ rằng, rõ ràng đã phân phát đi rồi, lại vẫn bị bắt trở về không sót một ai, đến góp một viên gạch cho thảm kịch này.
Phía sau đều là nha hoàn gã sai vặt trong phủ, vừa khóc lóc vừa bị lôi kéo lên phía trước.
Từ lúc trời còn tờ mờ sáng đến khi phải cầm đèn, toàn bộ người Tùy phủ mới bị giải vào địa lao, hai chân sớm đã máu thịt lẫn lộn, ngày hôm sau sẽ bị đem ra chém đầu.
Tùy Thiếu An và Thiệu phu nhân bị giam ở hai nơi khá xa nhau, không thể nói chuyện. So với tiếng chửi rủa và than khóc không ngớt trong địa lao, hai người họ im lặng, không nói một lời.
Trùng hợp là cả hai đều nhớ đến Tùy Ảnh Nhi. Thiệu phu nhân cảm thán rằng sau này Tùy gia chỉ còn lại Ảnh Nhi, còn Thiếu An thì hối hận khôn nguôi vì trước đây không nghe lời khuyên của nàng.
Ở trong phòng hai ngày, Ảnh Nhi hoàn toàn không biết rằng khắp kinh thành đã dán đầy bố cáo tịch thu tài sản, chém hết cả nhà Tùy phủ.
Ngày hành hình, muôn người đổ xô ra đường, máu tươi từ trên đoạn đầu đài chảy xuống, tràn vào trong cái lu đựng máu, đổ đầy ba lu, phải mất hai canh giờ mới chém xong tất cả mọi người.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT