Nàng tưởng rằng lời cầu xin của mình có tác dụng, cửa mở ra. Nhu Lan chống tay đứng dậy, nhìn vào trong. Trên mặt đất trống rỗng, chỉ có một góc là chiếc ly uống rượu.
Địch Ly chậm rãi bước ra, nhìn Nhu Lan với vẻ thất vọng, mất mát như nhìn một con kiến.
Hắn dùng giọng nói lạnh lẽo như băng: "Quận chúa mau vào đi, chậm trễ thêm chút nữa sợ là không kịp."
Sau đó, hắn như xem kịch, nhìn Nhu Lan bò vào, rồi tuyệt vọng khóc lóc, gào thét.
Mọi chuyện trong cung đều được tiến hành theo kế hoạch. Đêm nay có quá nhiều việc cần xử lý, Địch Ly không nói gì, cũng không trở lại Đồng Vu viện bồi Ảnh Nhi.
*
Liên tiếp mấy ngày, Ảnh Nhi ở trong Đồng Vu viện, không bước chân ra ngoài. Đêm đó, khi trở về phủ, Nàng đã cảm thấy hơi nóng. Nàng không biết đó là loại thuốc gì, nhưng khác với các loại thuốc trị phong hàn trước đây. Thủy Ương cho Nàng uống 2 lần thì dần dần đỡ hơn.
Sau đó, Liền Thăng mỗi ngày đều đến thông báo, nói Địch Ly thật sự quá bận, công việc phức tạp, vài ngày nữa sẽ ổn thôi. Hắn cũng dặn dò phải uống Thược Dược Hoa Thủy, dưỡng tốt thân mình.
Ảnh Nhi chỉ có thể ở trong viện ngóng chờ hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT