“……”

Dị năng là hiện tượng nhân loại trong hoàn cảnh cực đoan bị kích hoạt một loại biến dị tiến hóa tự thân.

Có thể hiểu là cơ chế tự bảo vệ của con người trong tận thế, nhằm tự mình thích nghi và sinh tồn.

Rất nhiều dị năng rất mạnh, thường liên quan đến thể chất bản thân, có người đơn giản là vận khí tốt, hoặc do dùng loại dược vật đặc biệt… Dị năng mỗi người mỗi khác, rất đa dạng kỳ lạ, mỗi người đều có cảm nhận riêng, nhưng đại thể chia thành vài loại chính.

Khống chế, công kích, phòng ngự, bạo phá và trị liệu.

Đây là phân loại chung, mỗi loại còn có vô số tiểu loại khác nhau, nhưng nếu một người sở hữu hai loại dị năng trở lên, thì đó chính là người xuất sắc trong tận thế.

Nam chính Tiêu Việt là trường hợp hiếm thấy có dị năng kép.

Anh ta có cả phòng ngự và công kích dị năng.

Hoàn toàn xứng đáng là binh vương của tận thế.

Còn chị của nguyên chủ Bùi Tây Tình, trước đây chỉ có dị năng trị liệu, giai đoạn sau có thể thức tỉnh khống chế hệ dị năng.

Vai chính đoàn từng nổi danh một thời nhờ hai dị năng kép này, trở thành lực lượng mạnh nhất trong mạt thế.

Nhưng chuyện đó không liên quan gì đến cô.

Cô nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt.

Hắn tiếp tục nói: “Lôi điện hệ dị năng được nghe nói là căn cứ bên kia gần như không có, cô hiểu thực lực của đội chúng tôi không?”

Lôi điện là loại dị năng khống chế.

Được xem là cao cấp.

Người bên cạnh còn phụ họa: “Đội trưởng chúng tôi chính là thiên tài.”

Dưới ánh đèn mờ nhạt, không khí trong gara căng lên như sợi dây căng đến đứt, khi bọn họ dồn Bùi Tây Tình vào góc.

“Thế nào? Muốn hay không suy nghĩ gia nhập đội chúng tôi? Bảo đảm cô sẽ được hưởng cơm ngon rượu quý, lại có thể dựa vào tiếng tăm đội trưởng gia nhập quân đội, cô không muốn hưởng lợi đó sao?” Một giọng nam trịch thượng, ngạo mạn vang lên.

Không thể phủ nhận, người phụ nữ trước mặt họ thực sự đẹp một cách sắc sảo, nét mặt vừa thuần khiết vừa tinh ranh như hồ ly, khiến ai cũng khó mà rời mắt.

Trong mấy năm mạt thế, ai nấy đều bị tang thi tra tấn, ít ai còn giữ được vẻ đẹp nguyên sơ, phần lớn phụ nữ trong đội đều bạc phếch như hoa rụng, tàn phai dưới cơn gió cát khắc nghiệt, nên khi thấy một gương mặt như Bùi Tây Tình, bọn họ không khỏi háo hức, thậm chí là tham lam.

Bùi Tây Tình nhìn thẳng vào ánh mắt tham lam của họ, lạnh lùng đáp: “Lại nói cái ‘thơm lây’ đó, nghe như các ngươi cũng dễ dính vào lắm. Trong đội có những người như các ngươi, dù là về tố chất hay thực lực, tôi thấy còn phải thương lượng lại. Các anh thích đứng trên đỉnh cao, nhưng tôi e rằng đi căn cứ, các anh chỉ có quét nhà vệ sinh mà thôi.”

“Cô có biết nói chuyện không?!” Một trong số họ gầm lên, giọng tức giận như muốn bùng nổ.

Người phụ nữ này nói chuyện như chọc vào chỗ đau, khiến bọn họ tức điên. Có tin đồn rằng căn cứ kia rất khắt khe với dị năng giả, nhiều người có thực lực bị xếp làm binh nhì thấp kém, thậm chí bị phận làm những công việc quét dọn hạ cấp.

“Các anh có thể làm người được không? Biết lễ độ một chút đi, đừng để mạt thế biến chúng ta thành đám cặn bã không ra gì.” Bùi Tây Tình vẫn giữ thái độ bình tĩnh, không chịu nhường một bước.

Một gã đàn ông bực tức giơ tay, định tát cômột cái.

Người bên cạnh nhanh chóng giữ lại, nhỏ giọng nhắc: “Đừng quên hôm qua bọn hắn đã giết phó đội trưởng, đội trưởng còn chưa lên tiếng, đừng nóng giận. Hơn nữa, nếu cô gái này phản kích, hạ gục bọn họ, đội trưởng sẽ trách bọn ttôi đấy.”

Người đàn ông tức giận quát một câu tục tĩu rồi kéo bọn họ đi.

Bùi Tây Tình nhìn bọn họ rời đi, trong lòng tức tối không thôi. Nếu không phải cô phải giấu thân phận tang thi, cô đã muốn cho bọn họ biết tay rồi.

Cô vừa nghĩ đến đó, chợt sững sờ nhận ra mình thật sự đã thành tang thi.

……

Gara này còn khá lạnh, cô thở ra hơi ấm, xoa xoa đôi tay lạnh cóng, kiểm tra chỗ bọn họ vừa cạy phá, may mà vẫn giữ nguyên, chỉ có vài điểm hơi lỏng lẻo.

May mắn Đoạn Kiêu Lâm đã chuẩn bị trước, chuyển đồ quan trọng lên phòng, nếu không bọn họ lấy mất, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Cuối cùng, người vẫn là Pháp Lan Luân – một thế lực rất nghiêm khắc và uy quyền. Nếu có bí mật bị lộ ra, không biết cô sẽ bị trừng phạt ra sao.

Cô dùng sức đóng chặt cửa xe, đảm bảo không dễ bị cạy lại, rồi mở cốp lấy đồ ăn ra.

Quay về phòng, phòng tắm đã vắng bóng người đàn ông kia. Hắn vừa nói không cần cô quan tâm, rồi bỗng nhiên biến mất như hơi thở.

Cô đứng bên cửa sổ, giờ đã là nửa đêm, bên ngoài gió mạnh cuốn bụi cát, cơn lốc quét qua thành phố, khiến mọi thứ như bị xé nát.

Nhà cao tầng cũng run rẩy theo gió, cửa kính đập nhẹ liên tục.

Cô lui lại hai bước, kéo bức màn, leo lên giường, nhắm mắt cố gắng nghỉ ngơi.

Dù có thế nào cũng phải nghỉ ngơi, quá mệt rồi.

Tang thi cũng chỉ là sinh vật, không cần phải tự mình gánh chịu tất cả.

Môi trường khắc nghiệt cuối cùng cũng là sự trả giá.

Tang thi nằm yên là tốt rồi.

Cô ngủ trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh, chợt thấy cửa phòng bị mở, một bóng người quen thuộc bước vào, ngồi bên cạnh trên sofa.

Bùi Tây Tình quá mệt, mắt chỉ chớp một cái rồi lại nhắm lại, chìm sâu vào giấc ngủ.

Trong phòng không bật đèn, bên ngoài cửa sổ không có ánh sáng.

Đoạn Kiêu Lâm đang xem tin tức chiến sự mới nhất, nằm dài trên giường.

Một cánh tay trần từ trong chăn thò ra, làm lộ nửa vai trắng nõn.

Virus trên người cô tiêu tan rất nhanh.

Mấy ngày trước còn đầy mảng xanh biểu hiện nhiễm bệnh, giờ chỉ còn lại vài vết nhỏ lốm đốm.

Hắn không phát ra tiếng động, chăm chú nhìn thân thể yếu ớt của cô, ánh mắt sâu thẳm và đen như đêm khuya.

Mạt thế ô nhiễm nghiêm trọng, nhiều căn phòng ẩm ướt tối tăm dễ sinh ra tà khí và dục vọng bẩn thỉu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play