Tạ Tiểu Ngọc vội hỏi: “Phúc Sinh, anh định chữa thế nào?”
“Đi hái thuốc.”
Vậy là phải lên núi rồi. Trên núi sau làng Đại Hà thực sự có không ít dược thảo. Động vật trong núi khi bị bệnh sẽ tự đi tìm cỏ thuốc để ăn. Từ xưa đến nay, hình dáng các loại dược thảo không thay đổi, Phúc Sinh nhận ra được.
Tạ Tiểu Ngọc nhìn mưa lớn bên ngoài, lo lắng hỏi: “Bây giờ là ban đêm, mưa lại lớn thế…”
“Không sao.”
Phúc Sinh cầm đèn pin chuẩn bị đi. Trước kia, môi trường sinh tồn của anh còn khắc nghiệt hơn thế nhiều. Giờ còn có đèn pin, có thứ để soi sáng. Ở cổ đại, anh và đồng đội phải chạy trong rừng sâu núi thẳm giữa cơn mưa như trút, sau lưng còn có truy binh. Giờ chỉ là đi tìm dược thảo, chẳng đáng ngại.
Giang Hoài Sơn cầm lấy áo mưa, đuổi theo: “Phúc Sinh, tôi đi cùng cậu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play