Ông Lý chạy đầu tiên về phía góc tường, nhìn thấy đống cỏ mà đau lòng không thôi. Ông tuổi đã cao, lại cô độc, nên đội giao cho việc chăm trâu, mỗi ngày được ghi 5 công điểm, ông rất quý trọng công việc này, bao năm qua chăm rất kỹ.
Dạo này trời mưa, rơm rạ bị mốc mà con dâu thím Liêu không xử lý, trâu ăn vào không bệnh mới lạ. Việc nuôi trâu bị cô ta giành mất làm ông Lý tức giận.
“Đội trưởng, anh xem con dâu nhà thím Liêu kìa, cô ta không biết chăm trâu gì hết, đống cỏ này mốc hết rồi. Còn nữa, nhất định phải có nắng mới được ra đồng hái cỏ cho trâu ăn, nếu không cỏ còn sương, trâu ăn dễ bệnh lắm. Cô ta chắc sợ nắng, sáng sớm đã đi, cứ cho trâu ăn bừa, trâu không bệnh mới là lạ.”
Phải nói trong làng ai nuôi trâu giỏi nhất chính là ông Lý, nên trâu của đội ba mới béo khỏe nhất. Vậy mà chỉ vài hôm, trâu suýt chết.
Hồi trước là bí thư thôn lên tiếng nói giúp, bảo con dâu thím Liêu mang thai, nên việc nhẹ như chăm trâu phải giao cho cô ta. Đội trưởng đội ba chẳng còn cách nào, mới để cô ta làm.
Trong chuồng trâu còn gần nửa đội viên, Giang Hoài Sơn liền tuyên bố: “Trâu vẫn để ông Lý chăm, từ nay, ai cũng đừng hòng cướp việc chăm trâu của ông Lý nữa, trừ khi các người muốn cách chức tôi – đội trưởng sản xuất!”
Thím Liêu ở đội ba vốn không được lòng người, lúc này chẳng ai lên tiếng bênh vực. Cho dù có vài người quen thân với bà ta, cũng không dám mở miệng. Trâu cày là tài sản của đội sản xuất, không có trâu thì phải dùng người để cày ruộng, ai chịu nổi? Nếu giờ mà bênh thím Liêu, chắc chắn sẽ bị đội trưởng mắng cho sấp mặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play