“Bác Ngô hôm nay về muộn một chút, tôi nấu mì ăn đỡ vậy.”
Sầm Thương vừa nói, vừa đặt một tô mì cà chua trứng trước mặt Dương Vân Lâm. Anh cầm lấy tô của mình, ngồi xuống chiếc bàn tròn nhỏ ở phía đối diện.
Cảnh tượng như thể kéo hai người trở về những buổi sáng quen thuộc trong quá khứ — bình thường và yên ả đến lạ.
Sầm Thương gắp mì bỏ vào miệng, tay còn lại cử động máy móc, lật xem tin tức tài chính – kinh tế như một thói quen ăn sâu khó bỏ.
Chỉ có Dương Vân Lâm cúi đầu thật sâu, không nói một lời, lặng lẽ ăn mì. Nhưng từng sợi mì trôi qua miệng, lại chẳng còn vị gì cả. Dù có giả vờ điềm nhiên, bình thản đến đâu đi nữa, sau một đêm như vậy, giờ phút này lại phải ngồi đối diện với Sầm Thương, cậu hoàn toàn không thể giữ được vẻ bình tĩnh.
Tối qua, cậu cứ ngỡ rằng với trạng thái của Sầm Thương lúc ấy, đối phương nhất định sẽ không chút do dự mà ăn cậu sạch sẽ. Dương Vân Lâm đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý — hoặc có lẽ phải nói cậu đã chuẩn bị cho khoảnh khắc đó từ lâu.
Chờ đợi thời khắc ấy đến, cậu mang tâm thế coi như chết rồi cũng chẳng sao, xem như đã dốc hết bản thân, không màng đến điều gì nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play