Dương Vân Lâm ban đầu cũng định gây chút phiền phức cho Trình Trì, để đối phương biết cậu không phải loại người ai muốn bắt nạt thì bắt, nhưng khi nghe đến cái “lai lịch không tiện nói” kia, cậu đột nhiên đổi ý.
Hôm sau tan học, gần trưa, Dương Vân Lâm chủ động đi một vòng sang bên học viện của Trình Trì. Mọi người đều đang trong giờ học, Trình Trì lại không có trong lớp. Cậu đi sang khu ký túc xá nam, người ra mở cửa lại chính là tên tóc vàng hôm trước.
Tóc vàng tỏ vẻ kinh ngạc, hỏi cậu tìm ai.
Dương Vân Lâm mỉm cười châm chọc:
“Cậu đoán xem? Không phải mấy người hôm trước tới tìm tôi gây chuyện à?”
Có lẽ ít gặp kiểu bị bắt nạt mà còn chủ động tìm đến tận nơi, vẻ mặt tóc vàng khựng lại, nhất thời không biết nên đáp thế nào. Đúng lúc bên trong Trình Trì hỏi ai đến, nghe nói là Dương Vân Lâm thì bảo cho cậu vào.
Ký túc bốn người nhưng chỉ có hai người ở. Đồ đạc của Trình Trì gần như chiếm ba chiếc giường, còn tóc vàng co ro ở một góc. Khác hẳn phòng ngủ nam sinh trong tưởng tượng của Dương Vân Lâm, nơi này sạch sẽ gọn gàng, thoang thoảng mùi hương thông bách nhẹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT