Trận tuyết đầu tiên của mùa đông đã rơi, cũng là thời điểm cuối năm, thời gian bận rộn nhất của Sầm Thương.
Anh phải tổng kết lại thành quả cả năm, đề ra mục tiêu cho năm sau, xử lý các công việc chưa xong ở những công ty con, họp với đội ngũ quản lý, và còn phải chuẩn bị báo cáo cho các cổ đông. Ngoài việc tập đoàn, còn có công việc ở hiệp hội. Tuy khối lượng công việc ở hiệp hội không bằng công ty, nhưng với tư cách là hội trưởng, anh cũng không thể không tham dự những buổi gặp mặt, sự kiện chính thức.
Sáng nay vừa kết thúc buổi tọa đàm thường niên của hiệp hội, ăn qua bữa trưa xong, anh cũng không rảnh để nán lại lâu. Xe từ phía tây thành phố chạy về phía đông, đi ngang qua khu buôn bán cũ kỹ mà quen thuộc. Nhìn thấy con phố ngoài cửa sổ, anh chợt nhớ ra cửa hàng tiện lợi mà Dương Vân Lâm đang làm việc cũng ở gần đây, thế là bảo tài xế dừng xe lại.
Từ lúc Dương Vân Lâm rời khỏi nhà đã hơn một tháng, trông dáng vẻ thì chẳng giống giận dỗi, mà là quyết tâm rời đi, không định quay về nữa.
Trong nhà thiếu đi một người, không khí cũng thay đổi — nhiều hơn một phần yên tĩnh. Ban đầu, Sầm Thương hơi không quen, nhất là khi anh bảo ông Ngô dọn lại chiếc bàn tròn nhỏ về cạnh cửa sổ. Từ đó, mỗi bữa ăn trên chiếc bàn ấy, chỉ còn một mình anh ngồi.
Xe dừng bên vệ đường, tài xế bước xuống mở cửa cho anh.
Hôm nay vì tham gia tọa đàm chính thức, Sầm Thương hiếm hoi mặc trang phục chỉnh tề. Áo khoác dạ màu đen, kiểu dáng cổ điển, đường cắt sắc sảo, cổ áo xếp lớp, thấp thoáng lộ ra lớp lót lụa bên trong. Anh bước xuống xe, giày da bóng loáng giẫm lên nền đường ẩm ướt vì tuyết tan. Tài xế vội phủ thêm áo khoác ngắn cho anh, rồi đưa thêm cả mũ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT