Quản gia Ngô vội vàng lấy máy đo nhiệt độ, đo một cái cho Dương Vân Lâm, nhiệt độ lập tức nhảy vọt lên hơn 39 độ. Trong lòng ông căng như dây đàn, vội vã lục thuốc cảm, thuốc hạ sốt ra, một hơi đút hết cho cậu uống.
     Dương Vân Lâm nằm trên giường, sốt đến mê man, hơi thở nặng nề như đang r*n rỉ vì khó chịu. Đứng cạnh mép giường, trán quản gia cũng bắt đầu rịn mồ hôi. Chuyện hôm nay, dù là để Dương Vân Lâm tự đi ra ngoài rồi bị lạc đường hay để cậu đứng chờ trong mưa mà không kịp đón, đều là lỗi lơ là công việc của ông. Nhìn nét mặt của Sầm Thương, cũng đủ biết hôm nay ông đã làm ông chủ rất không hài lòng.
     Sầm Thương cầm lấy máy đo nhiệt độ, trước đo thử chính mình, nhiệt độ bình thường, rồi lại đo cho Dương Vân Lâm, vẫn nóng hầm hập.
     Quản gia thấy vậy, vội giải thích:
     “Thuốc hạ sốt phải chờ một lúc mới có tác dụng ạ.”
     Sầm Thương đặt cây máy đo sang một bên, bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo ngủ của Dương Vân Lâm:
     “Đi mở hết cửa sổ ra, rồi lấy cho tôi một chậu nước lạnh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play