Chuyện xảy ra trong huyện đối với Tề Lam mà nói, bất quá chỉ là vài việc ngoài ý muốn không đáng nhắc tới. Thế nhưng, trong mắt trưởng thôn, lại càng thấy Tề Lam là người có bản lĩnh, là kẻ có thể làm nên chuyện lớn. Huống hồ đến cả vị Kiều công tử kia – người khiến kẻ khác phải tự thẹn khi đứng cùng – cũng từng mở miệng nói rằng: Tề Lam, chính là người có tầm vóc lo việc lớn.
Bởi thế, sau khi được trưởng thôn cố ý truyền miệng khắp nơi, uy vọng của Tề Lam trong Tề gia thôn cũng ngày càng cao.
“Trưởng thôn này, Tề tiểu tử kia hiện tại ở trong thôn càng ngày càng được người ta tín phục, ngươi không lo lắng sau này… vị trí thôn trưởng này cũng sẽ rơi vào tay hắn à?”
Hôm ấy, mấy lão nhân tụ họp, vừa hút thuốc lào vừa tán chuyện. Trong đó có một người nửa đùa nửa thật mà hỏi một câu như vậy.
Trưởng thôn liền trừng mắt nhìn: “Ngươi thì biết cái gì? Tề gia thôn chúng ta nghèo khó đã bao nhiêu năm? Mấy năm gần đây, bọn trẻ trong thôn càng ngày càng khó cưới phu lang, mấy việc đó ngươi quên cả rồi à?”
Lại có người hừ một tiếng: “Ta thấy Điền lão nhân nói cũng chẳng sai. Trưởng thôn, chức thôn trưởng này vốn dĩ về sau hẳn nên để Đại Tráng tiếp quản, nhưng nhìn tình hình hiện tại, e rằng không cần chờ ngươi già, ghế thôn trưởng đã bị Tề tiểu tử kia giành mất rồi.”
Một lão đầu khác vừa khẽ nhai hạt dưa vừa lắc đầu, vẻ mặt cũng chẳng thoải mái hơn là bao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT