“Xin mời Tề tiểu ca ngồi bên này, Kiều mỗ bất tiện ra mặt, đành sai người đến giải vây, nếu có chỗ thất lễ, mong Tề tiểu ca lượng thứ.”
Quả nhiên trên lầu là Kiều Minh Nguyệt. Vừa thấy Tề Lam bước tới, y lập tức đứng dậy, mời ba người ngồi xuống đối diện mình.
Tề Lam cười nhẹ, kéo tay Tô Phương ngồi vào chỗ: “Kiều công tử sao lại trở về nhanh như vậy? Ta còn tưởng ít ra cũng phải mười ngày nửa tháng sau mới gặp được cơ.”
Sở dĩ Tề Lam nói thế là bởi Kiều Minh Nguyệt hiện giờ đang dùng chiêu “khát cầu bất cầu” để dẫn dụ đám quý nhân kinh thành. Vì thế mỗi tháng y chỉ đến chỗ Tề Lam lấy cá có hai lần. Mà tính ra, từ lần trước đến nay, mới trôi qua có ba ngày thôi.
Kiều Minh Nguyệt bật cười: “Nếu không phải trùng hợp có mặt hôm nay, làm sao có thể được thấy cảnh Tề tiểu ca nổi giận vì phu lang? Cảnh tượng ấy… thật sự hiếm có a!”
Y vừa nói vừa cười, thần sắc có phần trêu ghẹo: “Trước kia chỉ biết Tề tiểu ca đối với phu lang ân cần săn sóc, hôm nay mới thấy, hóa ra lại coi trọng đến vậy.”
Tề Lam ho nhẹ, cũng không hề ngượng ngùng, chỉ thoải mái đáp lời: “Kiều công tử đừng trêu ta. Đổi lại là ngươi, nếu có người dám mơ tưởng người trong lòng mình, ngươi chẳng lẽ không nổi giận?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play