Chu tướng quân còn định nói gì thêm, nhưng thấy Tề Lam nói xong liền tỏ vẻ không muốn tiếp tục bàn nữa, ông ta chỉ có thể há miệng rồi lại ngậm lại, không lên tiếng nữa.
Trái lại, đám binh lính đi theo áp giải phạm nhân thì có phần kinh ngạc. Nhìn thấy tướng quân nhà mình luôn oai phong lẫm liệt, thế mà chỉ mấy câu đã bị Tề công tử thuyết phục không nói được lời nào, ai nấy đều yên lặng không dám nhiều lời, chỉ đứng chờ tại chỗ. Đám người bị áp giải kia cũng đã thấy tình hình, nhưng họ lại lo lắng bất an, căn bản không biết mình bị dẫn đến đây để làm gì.
Đặc biệt là khi có người nhận ra vị công tử trẻ tuổi cầm đầu chính là người họ từng gặp ở biệt viện nhà họ Kiều, càng thêm hoảng sợ, nào dám lên tiếng chào hỏi.
Cứ thế, cả đoàn người đợi gần một canh giờ, đến khi mặt trời đã gần đứng bóng, Thương quản sự mới mồ hôi đầm đìa dẫn theo một đám người kéo xe bò tới nơi.
“Công tử, đồ ngài dặn đã chuẩn bị xong rồi. Chỉ là lương thực trong thôn cũng không còn nhiều, sau lần này thì chỉ còn lại số mà Kiều công tử từng cho gửi tới trước đó thôi.”
Trong thôn vốn vẫn có chút dự trữ, nhưng từ sau khi Kiều Minh Nguyệt cho người mang lương thực tới thôn họ Kiều, mọi người đều ăn no bụng, mấy thứ cũ kia cũng không còn ai động đến nữa.
Lần này Tề Lam dặn chuẩn bị cháo và bánh bao, thật ra Thương quản sự cũng có chút tư tâm. Dù sao mấy thứ Kiều công tử đưa tới đều là lương thực tốt, không chỉ hắn mà ai cũng thấy tiếc nếu cứ dùng hết một lần như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play