Không rõ là bởi ba chữ “Tề công tử” thật sự có sức hiệu triệu quá lớn, hay vì đám người kia chẳng ai muốn bỏ lỡ cơ hội sửa mình thay đổi, mà cả năm trăm bảy mươi ba người đều làm việc vô cùng nghiêm túc, tận tâm tận lực. Dù từng là cấm vệ quân hoàng gia oai phong một thời, thì nay làm dân cày, họ cũng không kém phần khí khái.
Như thường lệ, cứ cách năm ngày, Tề Lam lại gánh mấy thùng nước lớn từ hồ sâu mang về. Mỗi ngày, nhân lúc còn chưa nấu cơm, y sẽ đổ thêm linh tuyền trong không gian vào hồ. Nước này sau đó sẽ được dân trong cốc múc về dùng làm nước uống.
Hiệu quả có lẽ chẳng rõ rệt, nhưng dù sao vẫn còn hơn là không có, đúng không?
“Công tử!”
Ăn xong bữa sáng với tiểu phu lang, Tề Lam liền xuống núi tản bộ, một là để xem tình hình trong cốc, hai là để tâm tình thư thái đôi chút.
Nào ngờ y vừa mới tới chân núi, đã thấy Thương quản sự vẻ mặt kích động chạy như bay về phía mình. Nhìn ông suýt trượt chân, Tề Lam thầm nhíu mày, nhưng Thương quản sự chẳng hề để tâm, vẫn lao tới như cuồng phong.
Chỉ là, người chạy nhanh, vẫn có kẻ còn nhanh hơn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT