Cũng chẳng rõ Vệ Ngũ đã dùng cách gì để trao đổi cùng Chu tướng quân, tóm lại đến khi Tề Lam ôm tiểu phu lang an ủi một hồi rồi bước ra, thì quả nhiên đã thấy Chu tướng quân gỡ bộ giáp sắt trên người xuống.
Chỉ là, mặc dù đã cởi áo giáp, thân người vẫn đầy sát khí kia của Chu tướng quân vẫn khiến Tô Phương hơi co lại, rụt rè tiến sát vào người Tề Lam. Tề Lam vội ôm lấy tiểu phu lang, ý bảo y đừng sợ hãi, rồi mới đưa mắt nhìn về phía vị đại tướng có lưng hùm vai gấu kia Chu tướng quân, lớn lên thực sự oai phong lẫm liệt. Có điều, trên người hắn không mang chính khí, ngược lại tràn ngập sát khí loại khí thế này tuyệt đối là có thể khiến hài nhi đang khóc đêm im bặt.
Ngay lúc Tề Lam đang âm thầm quan sát đánh giá, Chu tướng quân đột nhiên chắp tay, giữa ánh mắt kinh ngạc của mọi người, quỳ một gối xuống:
“Công tử Tề, Chu mỗ thay mặt trăm vạn tướng sĩ nơi biên ải, xin đa tạ ân tình của công tử. Lần trước tại biệt viện nhà họ Kiều chưa kịp đến kịp, làm kinh động công tử cùng quý phu lang, mong công tử thứ tội.”
Một màn thao tác đột ngột ấy khiến Tề Lam hoàn toàn sững người, ngẩn ra mất một lúc mới kịp phản ứng, cuống quýt đưa tay nâng người dậy:
“Chu tướng quân mau đứng dậy, sao lại làm vậy? Ta bất quá chỉ là đưa ra mấy giống lúa mà thôi. Người thực sự đem giống tốt phân phát đến hàng ngàn hàng vạn hộ dân là đương kim bệ hạ kia mà.”
Trong lòng Tề Lam lúc này đã đại khái đoán được chuyện gì đang xảy ra có lẽ Chu tướng quân đang nhắc tới những giống lúa mà mấy năm nay hắn từng lấy ra. Bởi vì liên tiếp nhiều năm được mùa, kho lương trong triều đủ đầy, cũng đủ sức vận chuyển lương thảo đến cho biên quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT