May mà nửa canh giờ sau, cuối cùng Tề Lam cùng mọi người cũng thoát khỏi trạng thái mê man.
Lúc này, bọn họ đang ngồi nghỉ trong nhà một thợ săn dưới chân núi. Chủ nhà là một nam nhân trung niên, còn người trẻ tuổi trước đó chặt củi chính là đệ đệ của y. Trong nhà họ còn có hai vị lão nhân, hiện đang bận rộn xử lý mấy bộ da thú ngoài sân, hong khô, làm mềm, chuẩn bị đem bán lấy tiền.
Phu lang của thợ săn thì đang nấu trà trong bếp. Tề Lam và Tô Phương ngồi trong nhà, vừa nhâm nhi chén trà nóng, vừa nghe chủ nhà kể dăm ba chuyện trong thôn.
Trừ Vệ Ngũ đứng canh ngoài cửa, những người khác đều tản ra đứng cách xa. Dẫu sao nếu đi quá gần, người nhà này cũng sẽ sinh nghi, không khỏi cảnh giác.
Thợ săn họ Trương, tên là Trương Lâm. Còn vị nam nhân trẻ tuổi kia là đệ đệ y tên Trương Sơn. Nghe nói năm đó còn nhỏ, lúc theo cha lên núi săn thú chẳng may ngã mạnh, đập trúng đầu, từ đó thần trí không còn được minh mẫn như người thường. Trong nhà lo sợ y nếu ra ngoài sẽ lạc đường không về, bèn dọa rằng bên ngoài có sơn tặc, nguy hiểm vô cùng.
Vì vậy những lời Trương Sơn nói, rằng những người rời khỏi nơi này đều không quay lại nữa… kỳ thực cũng chỉ là mấy tiểu ca nhi trong thôn đã xuất giá mà thôi.
Tề Lam nghe xong, rốt cuộc nhịn không được, đợi Trương Lâm kể chuyện xong mới lên tiếng hỏi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play