“Phu quân, trong phòng nóng quá… có thể lấy cho ta ít đá lạnh không?”
Tô Phương nằm bò trên bàn, uể oải nhìn phu quân đang ngồi bên cạnh cắt dưa hấu, vẻ mặt đầy ấm ức.
“Không được.” Tề Lam dứt khoát từ chối, nhưng vừa thấy tiểu phu lang đã sắp mếu đến nơi, lập tức đưa một miếng dưa hấu lên đút cho y: “Ăn chút dưa hấu đi, nhưng phải ăn chậm thôi, không được ăn nhanh quá.”
Ngay khoảnh khắc ấy, cửa phòng bị đẩy ra, Kiều Minh Nguyệt và Lệ Tề Phong cùng nhau bước vào, miệng còn cười nói rôm rả: “Từ xa đã ngửi thấy mùi dưa hấu, quả nhiên là Tề Lam trốn trong phòng ăn vụng, ta mang ít về cho Thu Nguyệt nếm thử.”
“Con cũng lấy cho Tiểu Duyệt một ít.” Vừa nói, hai người đã chẳng khách sáo gì mà động tay ngay. Lúc này Tề Lam mới để ý thấy hai người bọn họ đều cầm theo giỏ tre, rõ ràng là có chuẩn bị trước.
Đến khi hai người dừng tay, dưa hấu trên bàn đã vơi đi hơn nửa.
“Thu Nguyệt và Tiểu Duyệt thế nào rồi? Có đỡ hơn chút nào không?” Tô Phương tuy mấy ngày nay vẫn luôn ở lì trong phòng, không ra ngoài, nhưng có phu quân bên cạnh bầu bạn nên cũng không cảm thấy buồn tẻ, chỉ là không biết tình hình hai người kia ra sao, trong lòng vẫn canh cánh lo lắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT