Edit Ngọc Trúc
“Sư phụ, nếu thuốc của chúng ta lần này có tác dụng, vậy là sẽ trực tiếp cùng Lão Thật bọn họ quay về trại, hay vẫn nên ở Dung Châu thêm một thời gian nữa? Nghe nói thật ra, đại đương gia đã hạ được Kiều Đầu huyện, sang năm còn muốn khởi binh. Nếu thuốc có hiệu quả, ta nghĩ vẫn nên về trước, để cho các huynh đệ ở trại muốn đánh giặc kịp thời tiêm ngưu đậu. Tuy dịch bệnh không phải chỉ có đậu mùa, nhưng ngăn được đậu mùa cũng đã là tốt rồi.”
Đánh trận thường đi kèm ôn dịch, nhiều binh sĩ may mắn sống sót trên chiến trường, cuối cùng cũng không thoát khỏi móng vuốt ôn dịch. Đến lúc đó, trong doanh trại vẫn cần những người như bọn họ làm đại phu trấn giữ. Giờ phương pháp ngưu đậu đã thấy chút hy vọng, chỉ cần được chứng thực là có tác dụng, gửi vài con bò bệnh về, còn sợ không làm ra được đậu phấn sao?
“Ừm.” Tôn đại phu cũng không ngẩng đầu, tay vẫn bận rộn, người đã đưa về, việc tiêm chủng này sớm một khắc hay một khắc. Chỉ là phương pháp tiêm chủng có mấy loại, đại đương gia nói thủy mầm pháp hiệu quả nhất, nhưng sách y ghi lại đều là hạn mầm pháp, nay đổi thành dùng ngưu đậu, cũng không biết có gặp phải trở ngại gì không.
Hắn tính sẽ thử vài phương pháp cùng lúc, dù sao đệ tử hắn bắt về không ít ác phỉ, có thể chia thành mấy nhóm làm thí nghiệm đối chứng.
Đám ác phỉ bị bắt về Tiểu Phúc thôn có vài tên sợ tới mức trợn trắng mắt ngất xỉu tại chỗ, còn có tên quỳ xuống khóc lóc, cầu xin tha mạng, hứa hẹn từ nay về sau cải tà quy chính, làm người lương thiện.
“Đám phỉ hoạn đốt giết cướp không thiếu việc ác, bây giờ mới biết sợ, đủ thấy không có dao kề cổ chưa biết đau.” Hàn lão ngũ vừa làm thuốc vừa thô lỗ, giọng nói như ma âm khiến người nghe thấy bực bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT