Edit Ngọc Trúc
Cảnh Xương phủ.
Yến Cẩn cải trang lẻn vào địa phận Dung Châu, cố ý quan sát xem tình hình truy bắt bọn thanh tráng ở đây ra sao. Cũng may giờ này Dung Châu đã ngừng lệnh bắt giữ, nếu không vừa đặt chân tới hắn đã phải trốn vào rừng núi rồi.
Tới được Cảnh Xương phủ, gặp người của đại đương gia phái tới tiếp ứng, Yến Cẩn lập tức hỏi thăm về Thành Vương phủ.
“Cái tên bụi đời Thành Vương ấy dạo này cứ ru rú trong phủ, không ló mặt ra.” Có gã hán tử nghe nhắc tới Thành Vương liền hừ lạnh, vẻ mặt đầy khinh miệt. Cũng chẳng lạ, một vị Vương gia không lo chính sự, lại khiến Dung Châu thành ra nông nỗi thế này, dân chúng ai mà chẳng hận không thể xé xác hắn ra.
“Thành Vương phủ phòng bị thế nào?” Không ra khỏi phủ, mục tiêu lại càng dễ lộ. Muốn nói đến chuyện ám sát thì trên đường là tiện nhất. Giờ hắn co đầu rút cổ trong phủ, muốn hạ thủ phải tính toán kỹ lưỡng mới được.
“Nghiêm lắm, cái tên bụi đời ấy chắc cũng tự biết mình gây bao nhiêu oán hận, vốn trong phủ đã có không ít người canh giữ, giờ còn điều thêm cả đội binh trấn thủ Thành Vương phủ nữa, sợ người ta lén giết hắn.” Nhưng hán tử của Hắc Hùng Trại đã ở Cảnh Xương phủ lâu ngày, tất nhiên cũng có cách xoay sở, “Thành Vương phủ lâu rồi không thu thêm người, chúng ta khó trà trộn vào. Có điều lần trước Từ Đầu Nhi có dặn, bảo thử từ phía sau bếp mà ra tay. Giờ người chúng ta cũng xem như có chút giao tình với đám hạ nhân Thành Vương phủ, ngươi muốn dùng đường dây đó thì cứ nói.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play