Edit Ngọc Trúc
Tần Tuy Chi chán đến chết, ngồi ở đại đường thưởng thức khẩu súng etpigôn. Huynh trưởng cùng Chu Tứ vào thư phòng bàn việc đã lâu vẫn chưa ra, không biết có nói chuyện thuận lợi hay không. Cũng không biết Chu Tứ có nói rõ thái độ của hắn đối với thế gia với huynh trưởng hay không. Nếu có nói, huynh trưởng liệu có vì muốn giữ gìn cơ nghiệp mấy trăm năm của Tần gia mà liều mạng làm liều? Nếu không nói, sau này khi Chu Tứ ra tay với thế gia, huynh trưởng cùng phụ thân có cho rằng Chu Tứ là loại người qua cầu rút ván hay không?
Lẽ ra hắn là công tử Tần gia, tất nhiên hy vọng Tần gia càng ngày càng phát triển. Thế nhưng, sau khi đến Hắc Hùng Trại, Chu Tứ lại cho hắn thấy rõ tai họa từ các thế gia. Muốn lấy hoàng quyền trị thiên hạ, muốn phân quyền các thế gia, tất phải trấn áp, nếu không một núi hai hổ, tất thành cá tranh nhau, ngư ông đắc lợi.
Nếu hắn nhẫn tâm nhìn Tần gia tan rã, thì quá mức tuyệt tình. Tần gia cùng thiên hạ, phụ huynh sẽ chọn thiên hạ, nhưng còn những tộc nhân khác của Tần gia thì sao?
“Súng etpigôn đừng có hướng vào mình, lỡ tay cướp cò thì sao?” Chu Tứ đưa tay lấy khẩu súng từ tay Tuy Chi, giọng hơi nghiêm túc. Vũ khí nóng như thế này hiện giờ vẫn là loại thủ công, độ an toàn kém xa vũ khí công nghiệp hóa, nên càng phải cẩn thận. Cũng trách hắn vội vã, chưa kịp dặn Tuy Chi những điều cần chú ý khi dùng súng.
“Nói xong rồi?” Tần Tuy Chi lập tức đứng dậy, thấy huynh trưởng không cùng Chu Tứ ra ngoài, giọng hơi nôn nóng hỏi: “Huynh trưởng đâu, sao không ra cùng ngươi?”
“Hắn chắc còn cần chút thời gian để tiếp thu.” Chu Tứ nhớ lại dáng vẻ huynh trưởng lúc ra cửa như trời sập xuống, e rằng nhất thời khó mà nguôi được. “Nếu ngươi nhàn rỗi không có gì làm, vừa lúc theo ta ra trường bắn luyện súng etpigôn thế nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT