Edit Ngọc Trúc
“Ngươi nghe, có phải hay không có động tĩnh?” Gã hán tử canh gác ở quán trà nhìn lu nước nổi lên những gợn sóng lăn tăn, đột nhiên quay đầu lại hỏi.
“Tê, nghe động tĩnh không nhỏ, đây là nhân mã nhà ai đánh lại đây? Không nghe thám tử truyền tin gì về chuyện này mà?” Hắc Hùng Lĩnh cửa ải vốn không lớn, ngựa xe qua lại cũng chẳng nhanh, nếu muốn đi gấp đều phải men theo quan đạo, sao lại có người ở cửa ải phi ngựa gấp gáp thế này.
“Nếu không phải tới đánh chúng ta, chỉ sợ cũng không phải hạng người mang thiện ý, mau trở về kêu các huynh đệ cầm vũ khí.” Đối phương thoạt nhìn nhân mã không ít, vạn nhất thật sự tới đây gây chuyện, mấy người bọn họ sao đủ sức ứng phó, phải lập tức gọi huynh đệ trên núi xuống tiếp ứng.
“Phải đó, phải đó.” Năm sáu hán tử nhanh nhẹn rời đi. Chờ bọn họ vừa đi không bao lâu, một đội nhân mã cưỡi ngựa hùng tráng đã phóng ngang qua cửa ải, người cầm đầu là một thanh niên dung mạo cực kỳ tuấn tú, thân mặc áo bào trắng, dù cưỡi ngựa bôn ba cũng không thấy chút nào lấm lem bụi vàng hay dáng vẻ chật vật.
Chỉ là khác với dự đoán của đám hán tử Hắc Hùng Trại, đội nhân mã chừng hơn ba trăm người kia trực tiếp giục ngựa phi qua cửa ải, không hề có ý định dừng lại.
“Không phải tới tìm chúng ta gây phiền toái sao?” Gã hán tử vừa rời đi từ trong rừng ló đầu ra nhìn, mấy người khác cũng lục tục chui ra, chắc là nghe thấy đoàn ngựa đến cửa ải cũng không dừng cương, thấy lạ nên quay lại nhìn xem cho rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play