Edit Ngọc Trúc
Đường về đã định xong, lúc này đám hán tử theo đến từ Hắc Hùng Trại đã nhanh nhẹn chuẩn bị lương khô và thu dọn hành lý. Ngựa trong khoảng thời gian này đều được cho uống Du Quang thủy, chạy nhanh trở về Hắc Hùng Trại cũng không thành vấn đề.
Tần Tuy Chi từ sau ngày phủ xảy ra chuyện liền không ra khỏi cửa, nghe được phải trở về, lại không tỏ vẻ hào hứng gì, khiến Tật Lê và Xương Bồ lo lắng một trận.
“Công tử, trước kia không phải còn mong ngóng sớm được trở về sao? Sao giờ Chu Đại Vương nói phải về mà người lại không vui?” Tật Lê từ nhà bếp nhỏ ở hậu viện bưng tới ít trái cây quý, cắt thành từng miếng nhỏ đưa công tử làm món ăn vặt.
“Ta thấy công tử hơn phân nửa là đang nghĩ xem nên thẳng thắn với Chu Đại Vương chuyện Hàn gia tiến sĩ thế nào.” Xương Bồ đoán trúng tâm sự, “Nếu nói công tử nên nói, thì lần trước cái tên ăn chơi nhà họ Bạch đến cửa gây sự đã nên nói rồi, giờ kéo dài ngược lại lại khó mở miệng.”
Nhưng chuyện này cũng không thể không lo, dù sao còn muốn mượn danh tiếng nhà họ Hàn để sống ở kinh thành. Không nói Chu Đại Vương có báo cho lão gia và thiếu gia nhà kia hay không, chỉ sợ đến lúc đó lại thành người trong nhà đánh người trong nhà.
“Các ngươi tuổi nhỏ hơn ta, tâm lại thay ta lo nhiều việc.” Tần Tuy Chi bị hai người chọc cười, lấy khăn lau tay, chọn một miếng lê tuyết đưa vào miệng, vị ngọt nước nhiều, đúng là ăn vào lúc này rất ngon.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play