Edit Ngọc Trúc
Nhập thu, mấy ngày gần đây Giang Viễn phủ thật sự náo nhiệt. Trước hết là Hàn gia nửa đêm triệu tập toàn bộ đại phu trong phủ đến xem bệnh, khiến đám người ấy phải ở lại suốt một ngày một đêm. Khi rời đi, không ít đại phu mang vẻ mặt đau khổ, có người len lén hỏi thăm, cũng đều nói năng thận trọng, việc tư của Hàn gia, ai dám tùy tiện nói ra.
Tuy rằng chủ nhân Hàn gia trông như sắp không qua khỏi, nhưng con trai trưởng của hắn lại làm quan ở bên ngoài, dù trở về để chịu tang ba năm thì cũng phải đi. Huống hồ Hàn gia tại Giang Viễn phủ vốn thế lực khổng lồ, dân thường áo vải nào dám dễ dàng đụng đến.
Đám đại phu không hé miệng, đám nhiều chuyện ngoài phố cũng không chịu yên. Nhưng còn chưa kịp đoán xem là đại nhân vật nào của Hàn gia ngã bệnh, gia chủ Bạch gia lại đến Hàn phủ.
Đây đúng là đại sự. Dù sao Hàn gia và Bạch gia xưa nay bất hòa, cả Giang Viễn phủ đều rõ, huống chi lần này gia chủ Bạch gia đến cửa là vì con dâu cả mất tích, còn có tin đồn nói là bị Hàn gia gia chủ bắt đi. Gia chủ Bạch gia muốn Hàn gia lập tức giao người ra, bằng không sẽ không khách khí.
Lúc này trong phủ Hàn gia chỉ còn lang quân có thể làm chủ. Trước đó Hàn gia thân cây gièm pha, không giao đãi với lang quân, còn thực sự tưởng rằng là con dâu cả Bạch gia do bọn hắn trói lại, ép Bạch gia liên thủ với họ đối phó Giang phủ doãn.
Trên mặt, lang quân Hàn gia giả vờ không biết gì, âm thầm tìm khắp các sân cũng không thấy bóng dáng con dâu cả Bạch gia. Đang định thở phào, lại thấy người Bạch gia dám tới nha môn gõ trống kêu oan. Với dáng vẻ ấy, lang quân Hàn gia sao không nghi ngờ là Bạch gia đang "vừa ăn cướp vừa la làng", chỉ vì không muốn liên thủ nên bịa chuyện này ra. Hắn tức đến mức nằm vật trong phòng một ngày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT