Edit Ngọc Trúc
“Ngươi sớm biết nước trà có vấn đề?” Tần Tuy Chi tựa đầu vào vai Chu Tứ, có chút ảo não vì bản thân dễ dàng trúng chiêu như thế. Rõ ràng Chu Tứ bọn họ ăn canh bánh đều không sao, vì cớ gì hắn chỉ uống hai ngụm trà liền trúng kế?
“Đoán được có tính là biết sớm không?” Chu Tứ không ngăn cản Tuy Chi uống trà, cũng bởi vì lão bản trà sạn chỉ đưa lên một bình trà, ai ngờ tiểu nhị về sau còn mang đến nước trắng, hại Tần công tử bị vạ lây.
“Làm sao đoán được?” Tần Tuy Chi chưa từng có kinh nghiệm ra ngoài, lần này trúng mưu, trong lòng luôn muốn hiểu rõ đầu đuôi, để tránh lần sau lại té ngã.
“Người đông, mắt tạp, nếu bọn họ muốn hạ dược mà không bị phát hiện, chỉ có thể hạ vào nước trà đã chuẩn bị trước. Còn canh bánh là làm ngay dưới mắt chúng ta, nếu muốn hạ thuốc mê đủ khiến cả đám ta ngã gục thì chỉ nhìn một cái cũng biết được.”
Mông hãn dược cũng phải tính liều lượng, bọn họ một đoàn nhiều người như vậy, nếu thật sự hạ vào canh bánh thì phải dùng một muỗng lớn thuốc mê mới đủ, mà nếu bọn thổ phỉ làm thật như vậy, hán tử Hắc Hùng Trại có thể cười đến cả đời.
“Cho nên tiểu nhị mới đến rót nước trắng?” Tần Tuy Chi vốn muốn hỏi tại sao chỉ hạ dược vào trà, không ngờ bọn chúng hạ cả hai, chỉ là người khác cảnh giác, chẳng ai uống cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play