Edit Ngọc Trúc
“Đại đương gia thật sự nói như vậy?” Hình Đường Minh mở quạt xếp ra, bán tín bán nghi liếc nhìn Từ Đại Đầu tiện tay nhắn lời.
“Ta có thể gạt Hình tiên sinh ngài chắc? Dù gì đám vải bông này cũng chưa làm được hàng số lượng lớn, không sợ có kẻ rình rập trộm đồ, Đại đương gia thấy mấy vị tiên sinh rảnh rỗi, mới tìm cho họ chút việc làm thôi.”
Từ Đại Đầu nói xong chuyện vừa rồi, trong lòng nhẹ nhõm không ít. Dù gì cũng là cùng một sơn trại, bọn họ ngày nào cũng vất vả mặt mũi lem nhem ở công trường, còn mấy vị tiên sinh kia thì luôn sạch sẽ gọn gàng, nhìn mãi cũng chướng mắt, cần phải để mấy vị tiên sinh xem náo nhiệt đó cũng bận rộn đôi chút.
“Đúng là, nhìn như nhàn rỗi, lại ném cho ta cái phiền toái lớn như vậy. Không tìm vài gã hán tử cường tráng theo cùng, lỡ như việc xong rồi mà mấy nhà phú hộ ở Kiều Đầu huyện đến tìm ta liều mạng thì phiền.”
Hình Đường Minh trước đó đã lờ mờ nhìn ra Đại đương gia có toan tính riêng, không ngờ còn chưa chính thức ra tay đã bắt đầu nhắm vào đám địa chủ. Nếu việc này lan truyền ra, e là đám làm ăn có tiếng ở Kỳ Châu đều sẽ phải đối phó với Hắc Hùng Trại.
Nếu muốn tránh để các nhà giàu ở Kỳ Châu cảnh giác, thì cuộc làm ăn này nhất định không thể làm quá lộ liễu, ít ra cũng không thể để người khác thấy rõ đường đi nước bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT