Edit Ngọc Trúc
Từ Đại Đầu bận việc ở phường dệt, Triệu Lực cũng bắt đầu cùng người trong thôn hái bông. Miền Nam Cảnh nắng gắt, bông thường chín vào khoảng tháng bảy, tháng tám, nếu trồng ở nơi đầy đủ ánh sáng thì mới qua nửa tháng bảy đã có thể thu hoạch. Hái bông là việc nặng nhọc, nhưng so với trồng trọt quanh năm khổ cực, tới mùa lại chẳng đủ cơm ăn, thì nay bỏ công sức ra mấy ngày để thu bông bán lấy tiền, không chỉ không cần bán lúa để trợ giúp chi tiêu trong nhà, mà còn có dư dả để mua một con heo béo giết thịt ăn Tết.
Có mục tiêu để phấn đấu, dù nắng chang chang vẫn cười rạng rỡ ngoài đồng. Người ta sống là phải có hy vọng, chỉ cần nhắm đến ngày tốt lành mà cố gắng, thì vất vả bao nhiêu cũng đều đáng giá.
Chỉ là bông chín lại đụng lúc lúa sớm cũng tới kỳ, trong nhà phải chia người ra làm hai việc. Đám hán tử đi gặt lúa, còn nương tử với lang quân thì ra đồng hái bông. Ngay cả đám trẻ con trong nhà cũng không được rảnh rỗi, bị gọi lại ngồi chọn bông, gỡ sạch tạp chất.
Bông chín thì phải rút từng cụm ra khỏi cành, nhưng nhánh bông thì giòn, mỗi lần rút không tránh khỏi dính mảnh nhánh gãy vào bông, mấy thứ đó đều là tạp chất. Dù người mua sẽ tự chải lại, nhưng bông lẫn nhiều tạp chất thì không tính là loại thượng hạng.
Một đẳng cấp là một mức giá. Nhìn sơ chỉ chênh mười mấy, hai mươi văn một cân, nhưng nếu tính đến hàng trăm cân thì số tiền chênh có thể lên đến vài lượng bạc. Người làm ruộng thì ai mà không tính toán chênh lệch ấy?
Nếu đủ người làm, đến cả hạt bông cũng có thể tách riêng ra. Nghe nói hạt bông còn có thể ép lấy dầu. Chỉ là loại dầu này không thể ăn nhiều, ảnh hưởng chuyện sinh con. Mà chuyện sinh con thì còn phải xem tuổi trẻ, quá ba mươi rồi thì thành bà nội cũng không hiếm, nếu không sinh được thì bà bà và con dâu cùng nhau ở cữ, cũng dễ bị người ta bàn tán.
Hạt bông còn có thể dùng bón ruộng, cành bông lại có thể gom làm củi. Ở huyện Kiều Đầu, một gánh củi cũng chỉ hai mươi văn, mà gom đủ một gánh thì mất bao công sức. Người nông dân thật sự không còn cách kiếm tiền nào khác mới chịu cực mà bó củi đem bán.
Chỉ là núi rừng tuy nhiều, nhưng chặt mãi thì cũng trọc. Câu nói “giữ được núi xanh thì không lo thiếu củi” không phải không có lý, nếu núi trụi lủi thì người ta cũng hết đường sống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT