Tiểu Chu Tuế không biết cái tên của mình lại được đặt qua loa như thế. Sau khi sinh ra còn bị phụ thân lừa rằng không tìm được hướng Bắc, làm bộ như đã tra cả trăm cuốn điển tịch mới nghĩ ra được cái tên này. Trong khoảnh khắc ấy, hắn cảm động không thôi.
Chỉ là, đó đã là chuyện của mười mấy năm sau.
Hiện giờ, Chu Tứ và Tần Tuy Chi vẫn tập trung phần lớn tinh lực vào triều chính, nhất là chuyện Tây Khương.
Quan viên được phái tới tiếp quản Tây Khương sớm đã chọn xong. Đại quân do Tô Thanh Vân dẫn đầu còn sớm hơn một bước khải hoàn trở về kinh. Nói đến việc phái Tô Thanh Vân trấn thủ Quan Sơn Thành, tính ra cũng đã hơn mười năm chưa trở lại kinh thành.
Lúc đến Quan Sơn Thành, hắn vẫn chưa chính thức làm quan; nay trở về đã gần ba mươi. Không biết trong nhà trưởng bối còn ai mạnh khỏe, mấy năm nay hắn cũng chưa từng có cơ hội ở bên phụng dưỡng.
Tô gia quân theo hắn chiến đấu bao năm, trong lòng ai nấy đều dâng trào cảm xúc. Những năm chinh chiến ở biên quan, thời gian còn dài hơn cả thời gian Tô Thanh Vân ở đó. Muốn nói đến chuyện viết thư về nhà ư? Trong quân doanh, người biết chữ không nhiều, cầm nổi bút lại càng hiếm. Gửi tin về nhà cũng khó, bởi tay đưa tin không mấy khi đến được tận tay thân nhân.
Thời kỳ Đại Yến, giao thông các nơi vốn đã không thuận lợi, muốn gửi tin chỉ có thể nhờ thương nhân đi lại giữa các vùng. Nhưng ở biên ải quanh năm giao tranh, thương nhân từ nơi khác ngại nguy hiểm chẳng ai dám đến. Còn thương nhân địa phương thì quanh quẩn làm ăn trong vài ba thành lân cận, xa hơn một chút là không dám mạo hiểm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT