“Bệ hạ nghĩ chu toàn rồi.” Tần Tuy Chi cười, “Đây là lý do vì sao dù bị gọi là thổ phỉ tiếm vị, vẫn có nhiều người tình nguyện quy thuận Đại Tề.”
“Thổ phỉ thì đã sao? Trẫm còn là đầu lĩnh nữa kia.” Chu Tứ cười cợt, giọng điệu không chút khách khí.
Tần Tuy Chi ghé đầu dựa vào vai y, mơ màng nói: “Trước đây từng tưởng ngươi là hôn quân giết người không chớp mắt, hận ngươi vô cùng. Giờ nhớ lại mới thấy ta đúng là mắt mù.”
Đúng là bị che mắt bởi ánh sáng của Đại Yến. Khi ấy hắn chưa từng nghĩ Đại Yến là sai, mà luôn nghĩ người chống đối Đại Yến là phản loạn.
“May mà mắt ngươi vẫn sáng lại được.” Chu Tứ nghiêng đầu hôn lên mi tâm phu lang. “Cũng may ngươi là người thông minh, không cứng đầu như những tên ngu ngốc kia.”
Y từng gặp nhiều người cố chấp đến nực cười, rõ ràng không có lý, vẫn cứ tin mình là đúng.
“Không chỉ là thông minh, còn là ta yêu ngươi.” Tần Tuy Chi cười híp mắt, “Nếu không có tình cảm gì, dù người đó có tài giỏi hơn nữa, cũng không đáng để ta ở bên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play