Edit Ngọc Trúc
Nguyệt hắc phong cao, thích hợp giết người phóng hỏa.
Đêm đen gió lớn, thích hợp để giết người phóng hỏa.
Đám đạo sĩ trong Dưỡng Thần Quan không hề hay biết nguy hiểm đang cận kề. Như thường lệ, bọn họ gọi vài đạo trưởng đầu lĩnh tới phòng bếp đặt một bàn đầy thịt cá rượu ngon, chuẩn bị ăn khuya.
Tuy đạo sĩ không giống hòa thượng, không kiêng rượu thịt, nhưng bình thường vẫn phải giữ dáng vẻ đạo mạo, tiên phong đạo cốt một chút. Chỉ có đợi đêm xuống, đóng cửa đạo quan lại mới dám thả lỏng buông thả.
“Dạo này Tiền Bảo Lai đưa ít tiền hơn hẳn, e rằng mấy ngày nữa ngay cả đống thịt cá trước mặt cũng ăn không nổi,” một tên đạo sĩ vừa nhai ngồm ngoàm đùi gà vừa oán trách.
Những năm gần đây, đạo quan ăn uống nhờ vào tiền cung phụng của Tiền Bảo Lai không ít. Ăn quen thịt cá béo ngậy, sao mà chịu nổi quay về cơm canh đạm bạc? Tiền ai mà chẳng thích, càng nhiều càng tốt.
“Còn không phải tại cái Hắc Hùng Trại bên Kỳ Châu, trong trại toàn mấy tên đàn ông to béo, ra tay không ít với bọn cướp dữ ở Kỳ Châu. Tiền Bảo Lai làm chuyện ác quá nhiều, cũng sợ Hắc Hùng Trại tìm tới cửa thôi.
Nói trắng ra, cái đám người Hắc Hùng Trại rõ ràng cũng là thổ phỉ, lại cứ muốn làm anh hùng, không soi gương coi thân phận mình là gì. Dù có làm nhiều chuyện tốt, bá tánh có cảm kích không? Hoàng đế có khen thưởng không? Sớm muộn gì triều đình cũng phái binh tới dẹp.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play