“Ngươi thật sự chịu trả tiền cho bọn ta?” Một tên lực công ở cảng nhìn tên ngốc to xác đứng trước mặt hỏi, nhưng tên ngốc to xác kia không đáp lời, chỉ đứng đó đờ đẫn, giống như câm.
Thấy vậy, đám lực công không thể không dời ánh mắt về phía cô nương đang đứng trước mặt tên ngốc, cô nương kia trông chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi, đúng độ tuổi lấy chồng, dung mạo thanh tú, quần áo trên người tuy không xa hoa nhưng có mắt thì đều nhìn ra được vải trên người nàng là loại bông tốt hiện tại trong phủ cũng khó mua, mùa đông đã gần, áo bông tốt chỉ có quý nhân mới kham nổi.
Một tên lão quang côn trong nhóm nhìn nàng với ánh mắt khó đoán, nhưng chỉ đối diện với ánh mắt của cô nương ấy thôi, đã bị dọa đến rụt cổ.
Chỉ là một con nha đầu, nếu ở nhà không có tiếng nói, sao giờ lại đứng trước mặt bọn họ, khí thế còn áp đảo hơn cả mấy vị quý nhân từng thuê họ làm việc?
“Là tiểu thư muốn thuê bọn ta?” Cuối cùng, đám lực công cũng biết điều, vừa rồi nhận sai người, lúc quay sang Phùng Ni Nhi thì giọng điệu cũng lập tức trở nên cung kính hơn.
Cũng không trách được họ như vậy, Dung Châu bên kia vừa rồi bị hải mậu cướp sạch thương nhân, làm Quỳnh Châu không còn mấy ai dám tới buôn bán. Người Quỳnh Châu muốn ra khơi cũng ít, lực công không có việc để làm thì tự nhiên cũng không có tiền tiêu.
Không ít nhà đã cạn đáy lu gạo, bọn họ làm nặng, ăn chẳng ngon, toàn là gạo lứt. Trong nhà nếu có vợ thì còn cố hầm chút canh cá cho đỡ đói, giờ đến cả cá cũng không có, nước canh cũng chẳng còn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT