Hoài Viễn khách điếm.
Lộc Minh phủ có không ít khách điếm. Làm thủ phủ, không nói đâu xa, mỗi lần phủ khảo thi Hương diễn ra, không thể thiếu học sinh từ các huyện kéo về, cần chỗ nghỉ ngơi. Mà phủ khảo lại tổ chức hai ba năm một lần, khách điếm nếu không đủ, thư sinh đến đây liền chẳng có nơi dừng chân, quan phủ ắt sẽ bị chỉ trích.
Có điều lúc Tiền Bảo Lai còn tại vị, phủ khảo thi Hương nào đâu ra hình với dạng, loạn như nồi cám, khách điếm trong phủ lần lượt đóng cửa, chỉ còn vài nơi do chưởng quầy nhân duyên rộng, nhờ khách quen lui tới thường xuyên nên mới cầm cự đến khi Hắc Hùng Trại tiếp quản. Gần đây, Hắc Hùng Trại thu về không ít nhà cửa vô chủ, trong đó khách điếm cũng chẳng ít.
Phần lớn được cải thành trà lâu, một bộ phận vẫn duy trì khách sạn, mà người lo công vụ đến Lộc Minh phủ ngày một nhiều, rất nhiều khách điếm cũng dần chuyển sang cho thuê ngắn hạn, dài hạn.
Hoài Viễn khách điếm có chút dây mơ rễ má với Tần Tương. Trước kia học sinh Sơn Thủy thư viện xuống núi, phần lớn đều chọn Hoài Viễn làm nơi tạm trú. Lão bản khách điếm cũng có quan hệ không tệ với giới đọc sách, năm xưa Tần Tương từng mạo hiểm vào Lộc Minh phủ để Hắc Hùng Trại chiêu mộ nhân tài, cũng là dừng chân tại đây.
Sau khi Hắc Hùng Trại vào thành, Tần Tương cũng đáp lễ, giúp lão bản khách điếm quy hoạch lại một số hạng mục, từ đó Hoài Viễn trở thành đệ nhất đại khách sạn trong phủ.
Một hàng thư sinh do Hứa Tử Tòng dẫn đầu đến nơi, trả tiền rồi theo tiểu nhị dẫn vòng ra con hẻm sau. Tòa nhà chính phía trước có thể ở mười mấy người, nhưng những phòng đó hiện đều cho thuê ngắn hạn, mười bảy người ở ngày thường giá không bằng phía sau hẻm thuê trọn một sân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play