Đứng trước cửa thành Lộc Minh phủ, nhìn đám người rộn ràng nhốn nháo, Tôn Thiên Tín cùng một đám thư sinh đều hơi trợn tròn mắt. Chuyện khác không nói, chỉ riêng số lượng người ra vào thành lúc sáng sớm thôi đã vượt qua cả mấy đại phủ như Quỳnh Châu. Mà lúc bọn họ rời đi, Lộc Minh phủ khi ấy nhân khẩu đâu có bao nhiêu?
Con đường quan đạo tiến vào thành cũng làm đám người đọc sách mở rộng tầm mắt. Trước đây dù có đổ đầm lót đường thì vào ngày nắng vẫn bụi mù mịt, ngày mưa thì dính đầy bùn đất. Nhưng nay, quan đạo ở Lộc Minh phủ giẫm chân lên mà không dính chút bùn nào, súc vật kéo xe cũng không sợ xóc nảy, giảm hẳn khổ sở trên đường.
“Có lẽ những gì sư đệ và tiên sinh viết trong thư đều là thật.” Tôn Thiên Tín lẩm bẩm, chỉ sợ Hắc Hùng Trại thật sự là minh chủ.
“Thiên Tín huynh, cứ từ từ đã, chúng ta vào thành rồi đánh giá sau.” Dù đã ngang qua vài huyện thành thay đổi khá nhiều, nhưng bọn họ vẫn quen thuộc phủ thành Lộc Minh phủ nhất. Nếu muốn nhìn cục diện, nhất định phải bắt đầu từ đây.
Nhưng không ngờ, vừa đến nơi đã bị chặn lại ngoài thành.
“Không có giấy thông hành thì không được vào.” Binh lính gác cửa làm việc cẩn trọng, vì Lộc Minh phủ giờ đây chẳng khác gì kinh thành của Đại Yến, canh phòng tất nhiên nghiêm ngặt. Nếu để kẻ gian trà trộn làm tổn thương đại đương gia, thì ai chịu trách nhiệm?
“Chúng ta từng học ở Sơn Thủy thư viện tại Lộc Minh phủ, giờ nhận được thư mời của tiên sinh nên đến đây bái kiến. Trong tay chỉ có giấy thông hành bình thường, xin hỏi ‘giấy thông hành’ yêu cầu gì?” Tôn Thiên Tín không ngờ trị an ở Lộc Minh phủ đã thay đổi đến mức này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT