Tần Tương co người lại, đưa tay cào cào mặt, cười gượng mấy tiếng, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ nghiêm túc.
“Tiên sinh biết rõ ta đến đây vì chuyện gì, cần gì phải hỏi nhiều?”
“Vậy ngươi cũng biết rõ thái độ của ta, thế thì đến đây chẳng phải uổng công một chuyến?” Thạch tiên sinh đã ở Kiều Đầu huyện hơn hai tháng, nếu ông nghĩ thông suốt thì đã sớm quy phục rồi, đâu cần dây dưa lâu như vậy.
“Tiên sinh đã sống ở Kiều Đầu huyện hơn hai tháng, đại đương gia tiên sinh cũng từng gặp, hiện giờ Kiều Đầu huyện thế nào, tiên sinh cũng đã thấy qua. Không nói đến những mặt khác, chỉ riêng huyện học, tiên sinh cảm thấy Yến Đế có thể làm được không? Ta vào triều làm quan, có thể khiến quan viên Đại Yến thuận theo như vậy không?”
Tần Tương nói ra lời từ tâm khảm, vì nho sinh cầu mong điều gì nhất? Là khai hóa dân trí, giáo hóa thế nhân.
Cho dù phần lớn nho sinh ngày nay chỉ là hạng người mua danh chuộc tiếng, nhưng vẫn có tiên sinh như ông – một người đọc sách một lòng vì dân. Huyện học vừa ra đời, chỉ cần là người còn giữ chí hướng Nho gia, đều khó lòng không động dung.
Đây mới thật sự là giáo dục không phân biệt giai cấp, đến cả cô nương và ca nhi cũng được xếp vào danh sách học trò, còn tiến bộ hơn cả lý tưởng "giáo hóa thiên hạ nam tử" của Nho gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play