Edit Ngọc Trúc
Chu Tứ lật xem danh sách thế gia hào tộc mấy ngày gần đây tới tặng lễ, đầu ngón tay trượt trên từng cái tên, tựa như đang cân nhắc bắt đầu từ nhà nào thì thỏa đáng hơn.
Thế gia hào tộc Kỳ Châu so với các thế gia môn phiệt trong kinh đúng là không đáng gì, nhưng ở một châu thì đã như những vị hoàng đế địa phương, giờ phút này những “vị hoàng đế” ấy tỏ ý thân thiện với hắn, kỳ thật cũng chẳng phải thật lòng thật dạ giúp hắn, mà là muốn mượn thế Hắc Hùng Trại để khôi phục lại địa vị từng có ở Kỳ Châu.
Hoàng quyền không ra khỏi làng, địa phương hào tộc dựa vào điểm này mà cân đo mặc cả với quan phủ bao nhiêu năm, nào ngờ bị một tên tham quan như Tiền Bảo Lai đánh trở tay không kịp, e là cả đời đám hào tộc khởi gia từ tay trắng này cũng chưa từng ăn qua một trận đau như vậy.
Cho nên mới thấy, địa vị của giới sĩ đại phu địa phương đang dần vượt lên thế gia hào tộc, nhưng sĩ phu thì đã tốt đẹp gì? Cũng chẳng đáng để trông cậy.
“Cũng nửa năm rồi, có lẽ nên chọn ra một nhóm có bản lĩnh mà phong làm quan giỏi.” Nửa năm qua, người dũng cảm tiến vào Kiều Đầu huyện không ít, có can đảm dấn thân, lại còn biết nắm lấy cơ hội, dù là ở huyện khác đến thì ít nhiều gì trên người cũng có phần thông minh.
Không nói đến xưởng, chỉ riêng mấy tay hán tử làm cu li ở công trường cũng đã có người biết tranh thủ thời gian nhàn để buổi tối ôn tập học chữ mới, có sức học như vậy, Kiều Đầu huyện không thiếu người có thể dùng, chỉ là Chu Tứ vẫn luôn cẩn thận đè lại, dù sao phải tự mình tuyển chọn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT