Edit Ngọc Trúc
Mặc kệ Kiều Đầu huyện với Hắc Hùng Trại bên kia náo động thế nào, trong thời gian ngắn Tiền Bảo Lai mang theo hai ngàn binh mã cũng chưa thể đuổi tới, chỉ có thám tử truyền tin cưỡi khoái mã chạy nhanh hơn một bước, vào được Trường Lộc huyện.
Lúc này Trường Lộc huyện vẫn còn trăm việc ngổn ngang, rốt cuộc đại đương gia cũng chưa tới bao lâu, nhưng lương thực thì có sẵn, không ít người đã ký thỏa thuận vay tiền với Hắc Hùng Trại, tạm cầm cự được vài ngày no bụng.
Trịnh Thiết bận rộn như con quay, tranh thủ chút thời gian quay lại nha môn huyện uống miếng nước, liền gặp hán tử truyền tin từ Kiều Đầu huyện tới. Nghe xong tin, thiếu chút nữa không phun thẳng ngụm trà trong miệng lên người đối phương.
“Tê, cái vận khí này của ta, sớm biết vậy đã không nhường tên tiểu tử Nam Mân kia giành mất cơ hội xuất binh đến Trường Lộc huyện.” Trịnh Thiết nhận được tin, không khỏi lẩm bẩm.
Nếu là người khác dẫn binh tới Kiều Đầu huyện, Trịnh Thiết còn không đến nỗi tiếc nuối như vậy, nhưng kia là Tiền Bảo Lai – trong mắt hắn, chính là chướng ngại lớn cuối cùng ở Kỳ Châu. Giờ thì vội vã chạy tới Kiều Đầu huyện, chẳng phải là đem chuyện đánh Kỳ Châu dịch chuyển đến trước sao? Cho dù hiện tại không đánh tới Lộc Minh phủ, trước tiên tiêu diệt binh của Tiền Bảo Lai, sau đó đánh Lộc Minh phủ, chẳng phải vẫn là một đường đi?
Nam Mân dẫn theo hai ngàn người, cũng không phải là chuyện thổi phồng cho có. Tiền Bảo Lai cái tên quỷ keo kiệt này, bao nhiêu năm nay ở Kỳ Châu tích trữ binh mã, cũng chẳng thua Thành Vương ở Dung Châu mấy năm là bao, đúng là tiền lọt vào mắt, không thẹn với cái tên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT