Edit Ngọc Trúc
Trường Lộc huyện, Chu Tứ từng đến qua. Khi ấy hắn thường xuyên chạy khắp Kỳ Châu tiêu diệt ác phỉ, nhiều phủ huyện ở Kỳ Châu hắn đều từng đặt chân đến.
Lúc đó Trường Lộc huyện đã không còn vẻ phồn hoa, nhưng dân chúng tuy nghèo vẫn còn gắng gượng sống qua ngày. Trong huyện tuy không giàu có, nhưng vẫn chưa đến mức khó khăn như hiện nay. Khi ấy trên đường vẫn còn nhiều hán tử làm phu khuân vác, bọn họ tuy làm việc nặng nhọc, nhưng vẫn có thể đổi sức lao động lấy chút lương thực về nuôi vợ con.
Hoàn toàn không giống bây giờ. Trên đường, bá tánh ai nấy đều như bộ xương khô, mà gọi là "xương khô" cũng không phải nói ngoa. Chu Tứ nhìn thấy, trên thân thể bọn họ chỉ còn lưa thưa chút da thịt, hắn thật không hiểu bọn họ đã sống sót qua những tháng ngày như thế nào.
Tần Tương nói trong huyện hiện tại phần lớn dân còn lại là phụ nữ, người già và trẻ nhỏ. Nhưng Chu Tứ lại phát hiện nhiều người vẫn ở độ tuổi tráng niên, chỉ là thân thể đã tiều tụy đến không còn sức lực. Dù thời buổi này người dân khó sống đến tuổi thọ cao, nhưng đáng lẽ không nên vừa tới trung niên đã như sắp chết thế kia.
“Đều đứng dậy cả đi! Đại đương gia nhà chúng ta không thích mấy cái trò quỳ lạy đó.” Trịnh Thiết lớn tiếng quát. Trong mắt hắn, đại đương gia đánh hạ Trường Lộc huyện là ban cho bá tánh nơi đây một đường sinh cơ, ân đức như cha mẹ tái sinh, một cái quỳ kia hắn cũng chẳng thấy quá đáng. Nhưng đại đương gia từ trước đến nay không tin quỷ thần, càng không thích người khác quỳ lạy mình, chỉ thấy giảm thọ chứ chẳng có gì hay.
Vì vậy Hắc Hùng Trại xưa nay không hề áp dụng tập tục quỳ lạy, ai gặp đại đương gia cũng đều phải ưỡn ngực ngẩng đầu, bày ra bộ dáng tinh thần tràn đầy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play