Edit Ngọc Trúc
Từ nha môn phủ ra, vì Trịnh Thiết muốn tìm người nên hai người lại dạo một vòng quanh Giang Viễn phủ. Võ Cương trông thấy hắn đường quen ngõ thuộc, tới một cửa hàng đồ sứ bắt chuyện với quản sự trong tiệm, liền hiểu ra nơi đây hơn phân nửa là cứ điểm của Hắc Hùng Trại, mà chắc chắn những cứ điểm như vậy đã rải khắp Kỳ Châu.
Thực ra Võ Cương đối với Hắc Hùng Trại vẫn chưa hiểu nhiều, thậm chí trước khi đánh thẳng tới chỗ đại đương gia của Hắc Hùng Trại, hắn cũng chỉ mới nghe nói Kỳ Châu có một trại thổ phỉ rất nổi danh. Nhưng từ hôm qua đến nay, Hắc Hùng Trại trong mắt hắn lại càng thêm thần bí khó dò.
Ít nhất, một thế lực có thể âm thầm không tiếng động mà như tơ nhện giăng lưới dưới mí mắt quan phủ, gom tin tức khắp nơi thông qua các cửa hàng, tuyệt đối không thể thành hình trong một sớm một chiều.
Hắc Hùng Trại sớm đã có dã tâm mưu đại sự, vậy mà toàn Kỳ Châu vẫn còn cho rằng đó chỉ là một ổ thổ phỉ, không rõ là quan viên Kỳ Châu quá tin vào triều đình, hay là chính bọn họ đã sớm bị tiền tài ăn mòn.
“Đi rồi.” Trịnh Thiết từ trong tiệm dẫn ra một lão nhân, tuy tuổi đã cao nhưng thần sắc tinh anh, tinh thần vẫn phấn chấn.
Võ Cương vẫn chưa dám chắc ngọn núi hắn đang ở thực sự có mỏ vàng hay không, nên cũng không hỏi Trịnh Thiết mời người này lên núi làm gì. Dù sao Trịnh Thiết muốn làm gì, hắn cũng ngăn không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT