Edit Ngọc Trúc
Đậu Hoành sáng sớm từ trong nhà đi bộ ra, hắn hiện tại đã không còn là huyện lệnh của huyện Kiều Đầu nữa. Tuy rằng gia sản không bị Hắc Hùng Trại cướp sạch, nhưng trong tay giữ nhiều tiền như vậy, sợ Chu Đại Vương ngứa mắt nhòm ngó, nên sau khi bàn bạc với nương tử, dứt khoát đem phần lớn tài sản quyên tặng cho Hắc Hùng Trại, chỉ giữ lại hai cửa hàng cùng một chút tiền tiêu vặt sinh hoạt.
Người trong huyện Kiều Đầu ngày một đông, cửa hàng mỗi tháng cũng kiếm ra không ít bạc. Sau lại chế độ nô tịch bị hủy bỏ, để tiết kiệm chi phí, trong nhà thả đi phần lớn hạ nhân, chỉ giữ lại hai người làm việc tỉ mỉ, hai người làm việc nặng và một bà tử nấu cơm, nhiều hơn thì không kham nổi.
Tòa nhà hiện giờ cũng không nhỏ, nương tử hắn đã tính toán, chờ khi khu thành nam bên kia có phòng trống liền bán ngôi nhà này cho quan phủ, đổi lấy một căn nhà xi măng ở phía nam. Nếu còn dư bạc, thì lại mua thêm một hai gian cho con cái sau này dùng.
Hiện tại cả nhà sống cũng khá thong thả, chỉ có hắn là không được tự nhiên, bởi không thể ở nhà cả ngày nhàn nhã hưởng lạc.
Có điều Đậu Hoành cũng không dám nói gì về Hắc Hùng Trại, bản thân hắn vốn là người nhát gan, sợ chết. Trước đây, Chu Đại Vương của Hắc Hùng Trại từng giết một bộ khoái huyện nha ngay trước mặt hắn, khiến hắn sợ đến mấy ngày không ngủ nổi. Từ đó về sau, mỗi khi ra đường gặp người của Hắc Hùng Trại, hắn đều tránh né.
“Đậu huyện lệnh, sáng sớm đã ra ăn bánh bao rồi à?” Bên đường, có tiểu thương quen mặt gọi với theo, vẫn còn giữ chút khách khí. Dù gì Đậu Hoành cũng không làm chuyện gì thất đức, lại còn đem phần lớn tài sản quyên cho Hắc Hùng Trại để giúp bá tánh từng bị ức hiếp, hiện tại chỉ là người bình thường trong huyện, gặp mặt liền chào hỏi mấy câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play