Khi Vệ Mộ vừa có ý thức, cậu có một cảm giác thân thiết với con người. 
Mặc dù cảm giác thân thiết này dần xa lạ theo thời gian, nhưng nếu không phải tình huống bắt buộc, cậu cơ bản sẽ không chủ động tấn công con người, dù cho dục vọng vẫn luôn dụ dỗ cậu ăn thịt người. 
Khi nhận thấy mình bị con người bắt, phản ứng bản năng của cậu là chạy trốn, chứ không phải tấn công. 
Việc chủ động tấn công đám Tôn Khải cũng chỉ đơn giản là vì những người đó muốn làm hại Khanh Nghiêm.
Nhưng lúc này, cơ thể cậu bị vũ khí sắc nhọn xuyên qua, tứ chi bị vũ khí kỳ lạ trói buộc, cơ thể đói khát bị một loại độc tố nào đó làm nhiễm độc, không hiểu sao lại không còn chút sức lực nào. 
Đừng nói là chạy trốn, ngay cả trước mắt cũng mịt mờ, đứng vững cũng khó khăn. 
Khi cậu bị vài người ép vào trong xe, nhìn bảy tám người mặc đầy đủ trang bị trước mắt, điều cậu nghĩ đến lại là nếu mình bị bắt đi, thì Khanh Nghiêm, cái đồ ăn không thể ăn kia, sẽ làm sao đây? 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play