Tuy nhiên, lời quát mắng của Triệu Quân Hoa không hề ảnh hưởng chút nào đến Trịnh Nhiên.
Trịnh Nhiên đơn giản chỉ là không muốn chết. Còn về luân lý đạo đức, hay mạng sống của những đứa trẻ kia, thì có liên quan gì đến gã ta đâu?
Hiện tại chính là thời mạt thế!
Những đứa trẻ đó cũng không biết có thể sống sót mà lớn lên được không, chi bằng làm vật thí nghiệm cho gã ta, phát huy tác dụng lớn hơn.
Nghĩ vậy, Trịnh Nhiên chịu đựng đau đớn, trên khuôn mặt tái nhợt của gã ta lộ ra vài phần ý cười giễu cợt:
“Thua cả súc vật? Đừng có nói với tao là chúng mày chưa từng giết người khác. Chúng mày có thể vì một chút vật tư nhỏ bé không đáng kể mà ra tay với người khác, vậy mà sao tao chỉ nghiên cứu vài người thôi, mà mày lại có phản ứng lớn đến vậy? Mày xứng đáng sao?”
Nói rồi, Trịnh Nhiên nhìn chằm chằm mặt Triệu Quân Hoa, rồi lại nhớ ra điều gì đó, đột nhiên ngẩng đầu nói: “Đúng rồi, nếu tao nhớ không nhầm thì mày, Triệu Quân Hoa, có phải còn vì mạng sống mà tự tay giết chính bạn bè của mình ở đấu trường không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play