Số lượng người trong đội ngũ này không ít, ít nhất cũng vài trăm người. Khanh Nghiêm đi vài bước là có thể thấy đủ loại người chào hỏi Dương Tử Tân.
Dương Tử Tân cơ bản đều đáp lại, trông có vẻ quan hệ tốt.
Khi Dương Tử Tân gặp một thiếu niên trạc tuổi mình, hắn tiến lên hai bước, vươn tay khoác cổ đối phương, hạ giọng cười nói:
“Tao dẫn thằng nhóc mới toanh đến đấu trường giác đấu, tối nay có trò hay để xem đấy. Mày giúp tao nói với Lưu ca một tiếng, mọi người cùng đến giải trí một chút đi.”
“Người mới? Trước đây không nghe nói gì cả...”
Thiếu niên tóc húi cua bị khoác cổ lẩm bẩm, quay đầu lại liếc nhìn Khanh Nghiêm, liền thấy Khanh Nghiêm dường như vẫn chưa biết mình sắp phải trải qua chuyện gì, khóe miệng luôn nở nụ cười ấm áp, ánh mắt ngại ngùng lại đơn thuần.
Chưa nói hết câu đã nuốt xuống ngay lập tức, phấn khích huých mạnh Dương Tử Tân một cái nói: “Mẹ kiếp, mày tìm đâu ra cái thằng này, cái mặt này tuyệt vời quá, tao còn có thể tưởng tượng ra khuôn mặt tuyệt vọng của nó khi bị xé nát!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play