Nếu là Vệ Mộ đút, Khanh Nghiêm cũng mặc kệ có thật sự ăn được hay không, không chút do dự nuốt xuống.
Thấy anh làm động tác nuốt, Vệ Mộ buông tay, bẻ miệng Khanh Nghiêm, cẩn thận nhìn kỹ trong miệng Khanh Nghiêm hai vòng, xác định Khanh Nghiêm thật sự nuốt xuống mới hài lòng, đắc ý nhe răng cười.
Có lẽ nụ cười của Vệ Mộ thật sự quá rạng rỡ, Khanh Nghiêm sững sờ một thoáng, không nhịn được ôm cổ Vệ Mộ, cúi xuống hôn liên tiếp hai cái vào khóe mắt cậu.
Đã lâu rồi Vệ Mộ không lộ ra nụ cười vui vẻ như vậy.
Ngay cả khi cậu còn là con người, nụ cười của cậu cũng chỉ là sự dịu dàng và nội tâm.
Vệ Mộ bị hôn mà không hiểu chuyện gì. Cậu khó chịu đẩy mặt Khanh Nghiêm ra, trong miệng phát ra tiếng lầm bầm, như đang oán giận điều gì đó.
Vừa xoay người định bò đi, đã bị Khanh Nghiêm vòng tay qua eo ôm trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play