Khanh Nghiêm bị tiếng này đánh thức, cơn buồn ngủ hoàn toàn tan biến.
“A Mộ?”
Anh hoang mang ngồi thẳng người dậy, theo bản năng lên tiếng mà đến cả giọng mình trở nên khàn đặc cũng không phát hiện.
Nhưng Vệ Mộ không đáp lại, chỉ chăm chú nhìn chằm chằm tấm poster trên tay, không biết đang suy nghĩ gì, lông mày cậu nhíu chặt, đôi mắt vô cảm nhìn qua có thêm vài phần đau thương.
Nếu không phải Khanh Nghiêm tin tưởng đôi tai của mình, suýt chút nữa anh đã cho rằng mình vừa rồi gặp ảo giác.
“Vừa nãy em có phải là đã gọi anh không?”
Đợi hồi lâu, Khanh Nghiêm mới hỏi lại lần nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT