Nếu người đàn ông có thể bình tĩnh suy nghĩ, hắn nhất định sẽ nhận ra rằng kẻ gây ra tất cả những chuyện này chính là Khanh Nghiêm.
Hắn không sai, các anh em của hắn cũng không sai, thủ phạm gây ra bi kịch này chỉ có một mình Khanh Nghiêm.
Nhưng hiện tại, cảm giác tự trách của người đàn ông đã bị Khanh Nghiêm phóng đại vô hạn. Trong lòng hắn vô thức chấp nhận lời buộc tội của Khanh Nghiêm, và theo ý Khanh Nghiêm để tự biện hộ cho mình.
Trong vô thức, hắn đã làm nhẹ đi lỗi lầm của Khanh Nghiêm, và tự mình gánh vác mọi trách nhiệm.
Dưới áp lực tinh thần đó, những lời Khanh Nghiêm nói trông có vẻ như đang giải vây cho hắn, nhưng thực chất lại là một lần nữa nhấn mạnh hành vi bỏ rơi đồng đội mà bỏ chạy, khiến hắn càng thêm tin rằng mình đã phạm sai lầm.
“Anh không sai, anh chỉ là tuân theo bản năng sinh tồn của con người, bỏ lại các đồng đội mà rời đi mà thôi.”
Khanh Nghiêm nhẹ nhàng nói vào tai người đàn ông, giọng trầm thấp như tiếng hát của nàng tiên cá Siren giữa biển sâu, mang theo vẻ dịu dàng chết người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play